Kiều Vãn Nhan chỉ uống một ly rượu đã hơi ngà ngà say, Hạc Tri Vũ bảo Kinh Nguyên hộ tống nàng xuống lầu trước.
Trong phòng, lập tức yên tĩnh trở lại.
“Ta đến Thanh Châu đã được một thời gian, trong thành đâu đâu cũng là người của ta. Ngươi ngang ngược xử lý người của ta như thế, tìm ra ngươi chỉ là vấn đề thời gian.” Hạc Tri Vũ âm trầm nhìn hắn.
Lúc này không có người ngoài, hắn cũng lười phải giả bộ huynh đệ tình thâm.
Hắn và Hạc Nghiễn Lễ chảy chung một dòng máu, nhưng con cháu hoàng gia nào có tình thân gì?
Hạc Nghiễn Lễ vuốt ve thành chén trong tay, chậm rãi nói: “Vậy ngươi lợi hại thật đấy, có cần ta vỗ tay cho ngươi không? Trong thời gian ngắn như vậy đã tìm tới đây, xem ra Kiều Ý Hoan trong lòng ngươi cũng không quan trọng đến thế nhỉ.”
Hạc Tri Vũ khẽ nhíu mày: “Quả nhiên là ngươi tung tin giả. Ý Hoan tính tình yếu đuối nhút nhát, ta đã dặn nàng ấy ở lại Ung Châu đón năm mới cho tốt, nàng ấy chắc chắn sẽ không mạo hiểm đến nơi này. Kiều Vãn Nhan đột nhiên mất tích, lại đúng lúc tin tức Ý Hoan gặp nạn ngoài thành truyền đến, ngươi nghĩ ta sẽ bị tin giả mê hoặc sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play