Quản gia Lưu không nghe ra được giọng điệu ấy là vui hay giận, chỉ dám nói thật: “Chắc là hôm qua.”
“Là ông bảo cậu ấy cho chó ăn?”
“Đúng vậy.” quản gia Lưu bỗng thấy hơi hoảng, không ngờ Thiệu Dã lại hợp khẩu vị mấy con chó như vậy, càng không ngờ chưa tới một ngày mà đã được tiên sinh yêu thích.
Cái chức quản gia này của mình có vẻ thật sự đang gặp nguy rồi.
“Tiên sinh, cần tôi gọi cậu ấy về không?” quản gia hỏi.
“Không cần đâu,” Bùi Phương Yến mỉm cười nói: “Để họ chơi đi, ông già để lại bãi cỏ to như vậy chẳng phải là để bọn nhỏ chơi sao?”
Quản gia Lưu mấp máy môi, rất muốn nói, tiên sinh có cảm thấy đứa nhỏ này hơi lớn không?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play