Bùi Phương Yến lắc đầu, nói: “Không, tôi chỉ muốn nói, đôi khi tôi cảm thấy ba cậu lo lắng cũng không thừa.”
Thiệu Dã không đồng tình: “Ba cháu hay lo vặt quá, cháu đã nói ông ấy rồi, thất thúc đừng để bụng nhé.”
Bùi Phương Yến đưa tay xoa trán, xua tay nói: “Được rồi, về ngủ sớm đi.”
Thiệu Dã không thể kéo Hạ Gia Hoài và Bùi Cảnh Nam xuống ngựa cùng nhau, có phần thất vọng, khẽ đáp một tiếng, mặt mày rũ rượi đóng cửa rời đi.
Căn phòng một lần nữa trở về một mảnh yên tĩnh, Bùi Phương Yến đưa tay cầm lấy máy tính bảng trên bàn, mở kênh thể thao trên trang web video, ngón tay dừng lại một chút, rồi lại lặng lẽ đặt máy xuống.
Chẳng bao lâu sau, bên ngoài ban công vang lên âm thanh lạ, Bùi Phương Yến quay đầu nhìn thì thấy Thiệu Dã vừa rời đi đang bám hai tay lên mép ban công trèo lên từ dưới, trong miệng còn ngậm một bông hoa nguyệt quý tươi rói.
“Thất thúc,” cậu lấy hoa nguyệt quý trong miệng ra, nói: “Người bây giờ cũng còn trẻ mà.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT