Thiệu Dã không xác định Tịch Quan Minh có phải lại đang nói đùa với mình hay không, cậu đứng tại chỗ, nhìn Tịch Quan Minh không nói lời nào.
Trong lòng Tịch Quan Minh hiếm hoi dâng lên chút áy náy, nhưng rất nhanh đã bị cảm giác vui vẻ như thủy triều nhấn chìm. Anh ngẩng đầu lên nói: “Lần này không gạt cậu đâu, thật đấy.”
“Vậy… vậy em không muốn đâu.” Thiệu Dã nói bằng giọng thiếu tự tin.
“Thật không?” Tịch Quan Minh hỏi, ánh mắt gần như trở thành thực thể, từ ngực cậu nhìn dần xuống dưới.
Thiệu Dã bị nhìn đến bối rối, trong lòng hỗn loạn: chẳng lẽ mình biến thái đến mức nghe vài câu thôi đã có phản ứng? Cậu vội cúi đầu nhìn -- không có gì cả!
Tịch Quan Minh thu hết động tác của cậu vào mắt, chờ Thiệu Dã ngẩng đầu lên, ánh mắt anh đã dời đi, mỉm cười nói: “Không đùa nữa, ban ngày tập luyện cũng mệt rồi, tối nghỉ ngơi cho tốt.”
Thiệu Dã không suy nghĩ mà đáp luôn: “Cũng không mệt lắm đâu, vận động cũng cỡ như mọi khi thôi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT