Tịch Quan Minh “ừ” một tiếng, nam sinh bị chặn tay bằng chai champagne thì không cam lòng rút tay về, giải thích với anh: “Hội trưởng hiểu lầm rồi, em thấy bạn học này bị dính bẩn nên muốn lau giúp bạn ấy thôi.”
Tịch Quan Minh cúi mắt nhìn vùng áo trước ngực Thiệu Dã bị rượu đỏ thấm ướt. Dưới lớp áo, vết thương lúc chiều trong rừng sồi lờ mờ hiện ra, giọng lạnh nhạt: “Dùng tay để lau à?”
Nam sinh xấu hổ cười một tiếng: “Vừa rồi tôi quá sốt ruột, không nhớ ra, bạn học cậu sẽ không vì chuyện này mà giận tôi chứ?”
“Không sao không sao, chỉ là một cái áo sơ mi thôi mà, có gì to tát đâu.” Thiệu Dã không để tâm, vung tay rồi cúi đầu lục tìm giấy trong túi.
“Bạn học cậu thật tốt bụng.” Nam sinh cảm kích nói, mắt như sắp lấp lánh ra sao băng đến nơi.
Tịch Quan Minh nhìn cảnh hai người tương tác với nhau, khóe môi khẽ nhếch, tiện tay đặt chai champagne lên giá bên cạnh.
Không hiểu sao, không khí xung quanh đột nhiên lạnh hẳn đi vài độ. Nam sinh cảm thấy hơi rờn rợn, hỏi Tịch Quan Minh: “Ờm… hội trưởng, anh đến tìm bạn học này à? Em có làm phiền hai người không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT