Tịch Quan Minh đứng dậy, đi ra ngoài. Tông Tinh Trạch gọi với theo: “Này! Cậu đi đâu đấy?”
Tịch Quan Minh đáp: “Đi tìm đàn em hữu dụng nhất thiên hạ của tôi.”
“?” Tông Tinh Trạch hoài nghi bản thân nghe nhầm: “Cái gì? Cậu đùa đấy à?”
Tịch Quan Minh khẽ nhếch môi như cười như không phun ra hai chữ : “Đoán xem.”
Nói xong, đẩy cửa đi ra ngoài, không ngoảnh lại lấy một lần.
Tông Tinh Trạch nghe mà mù mịt, búng búng tóc mái trước trán rồi vội đuổi theo, cười nói: “Còn gọi là đàn em nữa, cậu đến kỳ trung nhị muộn rồi à?”
Trong rừng sồi, Thiệu Dã quỳ một gối xuống đất, cậu không nhớ mình đã đánh ra bao nhiêu cú đấm, cũng không nhớ bị đánh bao nhiêu lần. Trên người đầy những vết trầy xước do va phải cành cây và đá,, khóe môi rách toạc, ho khan một tiếng, cổ họng lập tức dâng lên vị tanh mặn của máu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT