Lòng bàn tay hạ xuống, ấm áp và mềm mại đến mức khiến Phong Trì sững sờ, ngón tay hắn dừng lại trên bề mặt mà vẫn chưa chịu rời đi. Mãi cho đến khi Kỷ Hoan phản ứng lại, trong mắt cậu thoáng qua vẻ ngượng ngùng, vội vàng kéo quần áo xuống che lại. Có lẽ vì quá gấp gáp, tay cậu vô tình chạm phải ngón tay của Phong Trì, cái chạm khẽ ấy cuối cùng cũng khiến hắn giật mình tỉnh táo lại.
Nam nhân lập tức rút tay về, không hề chần chừ.
Bàn tay hắn dừng trên mặt bàn, cố gắng ép mình gạt bỏ cảm giác vừa rồi. Nhưng càng muốn né tránh, cảm giác ấy lại càng bám riết. Ngón tay hắn khẽ cong lại, đầu ngón vẫn như còn vương chút nhiệt ấm mỏng manh trên da. Thật sự gây nghiện.
Kỷ Hoan cúi đầu, xấu hổ kéo kéo quần áo thêm lần nữa. Kéo một hồi, cậu chợt sững lại, cảm thấy mình không hiểu sao cứ phải làm ra vẻ căng thẳng như thế. Chẳng phải chỉ bị Phong Trì chọc nhẹ vào bụng thôi sao? Người ta còn tắm cho mình nữa. Mà cậu cũng đã thấy cơ bụng của hắn rồi cơ mà.
Nghĩ đến đây, cậu vỗ nhẹ quần áo, ngẩng đầu nhìn về phía Phong Trì. Nam nhân dựa vào ghế, ánh mắt lặng lẽ nhìn về một chỗ… như đang thất thần. Có lẽ là thất thần thật, Kỷ Hoan hiếm khi thấy Phong Trì như vậy, vẻ ngoài nghiêm chỉnh nhưng ánh mắt lại trống rỗng chẳng có gì.
Cậu hơi nghiêng người, qua gương thò nửa người ra, cố gắng vươn tay chọc chọc lên mu bàn tay hắn đang đặt sang một bên.
Da Phong Trì hơi trắng lạnh, nhưng không phải kiểu tái nhợt bệnh tật. Có thể nhìn thấy mờ mờ mạch máu ẩn dưới làn da trên mu bàn tay hắn. Kỷ Hoan chọc rất nhẹ, sợ rằng mạnh tay sẽ làm hắn đau. Nhưng thật ra, động tác ấy với Phong Trì chỉ như có một con kiến nhỏ bò qua, không đau, chỉ hơi tê tê.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play