Trác Quang liếc mắt, thấy thân hình cao ráo chân dài đang chậm rãi đi theo sau bọn họ trong sân vắng, liền nhỏ giọng cà khịa: “Lão đại từ đâu mọc ra vậy chứ.”
Nghe Trác Quang nói thế, Kỷ Hoan như chợt nhớ ra điều gì, đôi mắt sáng lên như có công tắc bật sáng. Cậu ghé sát lại, hai cái đầu gần như chạm nhau, hạ giọng hỏi: “Trác ca, Phong Trì là loại yêu quái gì thế?”
Trác Quang ngạc nhiên: “Chị dâu cậu không biết à? À, tôi hiểu rồi, là để tạo bí mật tình thú . Đây đều là tình thú cả. Thế thì tôi cũng không tiện nói, kẻo tình thú chưa hết mà lão đại đã nổi giận.”
Nụ cười trên mặt Kỷ Hoan hơi cứng lại, cậu lại muốn lặp lại lần nữa rằng mình thật sự không phải chị dâu của Trác Quang. Nhưng ngay lúc ấy, phía sau bỗng vươn ra một bàn tay, trực tiếp túm lấy cổ áo cậu kéo về sau. Kỷ Hoan vừa ngẩng đầu, gương mặt lạnh lùng của Phong Trì đã gần trong gang tấc, đôi mắt hẹp dài dán chặt lên cậu, không nói một lời.
Phía trước, chứng kiến toàn bộ cảnh này, Trác Quang khẽ quay đi, vừa che miệng vừa cười lén: “Lão đại đúng là chiếm hữu mạnh thật. Ghen mà cũng dữ dằn thế cơ à.”
Hai anh em Cửu Anh nhìn nhau, biểu cảm khó nói thành lời. Thời Anh vòng tay ôm cổ Trác Quang, đè hắn xuống ngực mình, hạ giọng: “Trác ca, một tháng lão đại không có ở đây, anh chắc không phiêu đâu nhỉ?”
Đùa giỡn lão đại như thế, bọn họ còn muốn lĩnh lương không?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play