Giờ này, phần lớn các thái giám đã hết ca trực, chỉ còn lại hai người canh đêm, hiện đang nghỉ ở gian nhà dành riêng cho họ, cách đây không xa.
Mấy đứa trẻ dốc hết sức mà hét gọi. Ngụy Thất từ khi lên bốn tuổi đã được dạy dỗ theo đạo lý quân tử, hành vi có khuôn phép, chưa từng thất thố.
Nhưng mấy ngày qua, y đã thay đổi rất nhiều. Lúc này, lòng y nóng như lửa đốt, cố sức hét đến khàn cả giọng, cuối cùng cũng nghe thấy tiếng động bên ngoài.
Một tiểu thái giám khoác áo bông rộng thùng thình, tay cầm chiếc đèn lồng giấy lắc lư đi đến, miệng lầm bầm chửi: “Gọi hồn đấy à!”
“Lũ ranh con các ngươi! Đã bị thiến rồi mà còn không chịu an phận!”
Hắn ta bị đánh thức từ giấc ngủ say, người cùng phòng cũng nghe thấy tiếng động, thế là liền đẩy hắn ta ra xem thử. Hai bên tranh cãi một hồi, hắn ta oẳn tù tì thua, đành phải cam chịu số phận, chui ra khỏi chăn ấm.
Bên ngoài đêm khuya gió lớn, rét đến thấu xương. Tiểu thái giám rùng mình một cái, tỉnh táo hẳn, thế là càng thêm bực bội.
Hắn ta nhổ toẹt một bãi nước bọt xuống đất, dùng chìa khóa mở cửa, vừa chậm rãi bước vào vừa tức giận mắng: “Bắt gia phải dậy lúc nửa đêm thế này, nếu chỉ vì mấy chuyện tào lao thì đêm nay gia sẽ thịt hết lũ ranh con các ngươi!” Giọng y the thé, đầy căm phẫn.
“Bẩm công công, chúng con cũng chẳng muốn làm phiền ngài nghỉ ngơi, chỉ là thật sự tình thế cấp bách ạ!” Ngô Gia Tài liên tục nhận lỗi.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT