Thời gian cũng không còn sớm, đoán chừng bên ngoài sắp có người đến giục, Ngụy Thất bèn lấy khăn lau sạch mồ hôi trên người, gắng gượng thu dọn lại mọi thứ. 
Chẳng bao lâu sau, nhóm Tiểu Thiên Tử gõ cửa. 
Ngụy Thất cất giọng bảo vào, nhưng giọng nghe hơi yếu ớt. Nhưng trước giờ sau khi làm xong chuyện thế này thì y vẫn luôn như vậy, nên bọn họ cũng không để ý nhiều. 
Thái giám chuyển phi quấn người trên giường vào trong chăn bông màu vàng, che kín thân thể trần trụi. Vết cắn vừa nãy để lại trên mặt trong cổ tay bị Ngụy Thất cố tình giấu đi nên không bị ai phát hiện. 
Đến gian ngoài, hai người trong cung Càn Thanh cũng không dám vén chăn lên nhìn kỹ, dù sao giờ đây, phẩm cấp của Ngụy Thất đã cao hơn bọn họ một bậc rồi. 
Con đường nhỏ từ Nội Đình giám đến cung Càn Thanh vẫn yên ắng như bao ngày. Dù có thị vệ tuần tra đi ngang qua, nhưng từ xa thấy sắc vàng rực rỡ cũng đều thức thời tránh đi, không ai dám hỏi han gì. 
Ngụy Thất nằm trên vai thái giám chuyển phi, đã quen với cảm giác chòng chành dưới thân. Lúc này, y chợt nghĩ, từ hè nóng nực đến đông lạnh giá, con đường này y còn phải đi bao nhiêu lần nữa? Liệu hôm nay có thể là lần cuối cùng không? 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play