Hôm sau, Ngụy Thất tỉnh giấc, vừa mở mắt đã trông thấy Tiểu Phương Tử đứng ngay trước giường mình.
Y bỗng thấy bất lực, trước kia sao y không nhận ra người này lại ngốc nghếch thế này? Nhìn bề ngoài chẳng phải rất lanh lợi sao? Mấy lão công công sống ở hậu viện thường trêu rằng y như một cái hũ nút, khó đoán được tâm tư bên trong, còn Tiểu Phương Tử là con chim hoàng oanh biết lấy lòng người, nhưng ai ngờ đâu con hoàng oanh này lại là con hoàng oanh ngốc nghếch.
Hay là... hắn ta chỉ ngốc nghếch trước mặt y thôi?
“Tiểu Phương Tử, ngươi đứng đấy làm gì?” Ngụy Thất vẫn còn ngái ngủ, liếm đôi môi khô khốc.
“Nô tài chờ ngài thức dậy để hầu hạ.” Tiểu Phương Tử xoay người, rót một chén nước ấm đặt lên bàn cạnh giường.
Đúng là chu đáo quá mức, còn tận tâm hơn cả Tiểu Thiên Tử trong Nội Đình giám nữa.
Ngụy Thất nghĩ thầm, rồi khẽ cảm ơn, đón lấy chén trà, uống mấy ngụm nước ấm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT