Lĩnh ban thái giám ở hậu viện tiễn đoàn người An Hỉ rời đi, đám nô tài còn lại thì đứng yên tại chỗ, lặng lẽ dõi theo bóng họ xa dần. Không một ai lên tiếng, bầu không khí thoáng chốc chìm vào tĩnh mịch quỷ dị.
Một lát sau, đám nô tài dường như bừng tỉnh, vội vã vây lấy Ngụy Thất rồi cẩn trọng tâng bốc y.
“Chúc mừng Ngụy gia, chúc mừng Ngụy gia, ngài đã được Thánh thượng sủng ái rồi.”
“Ngụy Thất, sau này ngài phát đạt thì đừng quên chúng nô tài đấy nhé! Chúng tiểu nhân còn mong nhờ ngài nói lời hay về chúng tiểu nhân trước mặt Thánh thượng đó.”
“Quả là Hoàng ân mênh mông! Hoàng ân mênh mông! Trong viện này, ngài là người đầu tiên nhận được ban thưởng như vậy đó!”
Sao lại không phải người đầu tiên được? Còn có thái giám nào lại được Thánh thượng khen ngợi là “ hu hòa cẩn trọng, cần mẫn hiền hòa, ôn tồn thuần khiết, phẩm hạnh hiền lành, am tường nội quy” đâu?
Y thật sự không dám nhận!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play