Vết thương đằng sau của Ngụy Thất dù chưa bị chảy máu nhưng cũng sưng đến nỗi không còn hình dạng.
An Hỉ thấy y thực sự đáng thương, lại thêm Thánh thượng đối xử với y khá đặc biệt, bèn dặn dò Chu Đức Thuận ở chung phòng chăm sóc y nhiều hơn.
Đám nô tài dọn dẹp cung Càn Thanh mấy ngày gần đây mặc dù ngoài mặt vẫn cẩn thận, yên phận giống như bình thường, nhưng khi đêm khuya đến, vạn vật đều im ắng, trong lòng đã sớm có rất nhiều suy đoán và nghi ngờ về Ngụy Thất.
Chu Đức Thuận là người trong cung Càn Thanh, tất nhiên đã sớm nghe thấy. Hắn ta nghĩ Ngụy Thất làm Hoàng thượng tức giận mà vẫn toàn thân trở ra, xem ra Thánh thượng cũng có chút yêu thích y.
Sau khi cân đo đong đếm, hắn ta chăm sóc Ngụy Thất cũng chu đáo hơn.
Ngụy Thất vừa mới chữa khỏi vết thương, thế mà vừa ra khỏi Nội Đình giám, còn chưa yên ổn được mấy ngày thì lại bị thương tiếp. Y thực sự kiệt quệ cả thể xác laanhx tinh thần, ngày ngày chỉ biết nằm sấp trên giường dưỡng bệnh.
Hôm đó Chu Đức Thuận hạ trì rồi trở về, đột nhiên ra vẻ bí hiểm ngồi xuống bên giường Ngụy Thất, hắn ta vỗ nhẹ lên lưng Ngụy Thất: “Này, Ngụy Thất.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT