Ân Dũng cười phá lên: “Tôn trọng người già yêu thương trẻ nhỏ hả? Ai tôn trọng người già yêu thương trẻ nhỏ với các người?”
Đã tận thế rồi, còn nói đến cái đạo lý tôn trọng người già yêu thương trẻ nhỏ nào nữa?
Phùng Khánh Phân thấy Ân Dũng là một nhân vật khó chơi, bà ta rốt cuộc cũng không dám đối đầu với Ân Dũng, bèn quay sang cầu xin Trang Ý Vân.
“Cô bé à, cô làm ơn giúp đỡ chúng tôi với được không? Cô xem chúng tôi tuổi đã cao, cứ coi như thương hại chúng tôi đi…”
Phùng Khánh Phân chưa nói hết lời đã bị Trang Ý Vân lườm một cái: “Thương hại các người? Lần trước các người lấy xúc xích của tôi, lúc đó sao không thấy các người không thương hại tôi?”
Nhắc đến chuyện lần trước, Phùng Khánh Phân vội vàng tỏ vẻ hối hận: “Chúng tôi cũng bị mỡ heo che mắt, xin lỗi cô bé, chúng tôi cũng đã lớn tuổi rồi, không có sức ra ngoài tìm vật tư nữa, hoàn cảnh cũng là bất đắc dĩ, cô bé xem cô vừa xinh đẹp, tấm lòng lại lương thiện, nhất định không đành lòng nhìn chúng tôi chết đói đâu.”
Trang Ý Vân được Phùng Khánh Phân khen ngợi có chút lâng lâng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT