Khi Tiết Thời Yển trở lại Ngự Thư Phòng, chỉ thấy Tạ Hoan hai chân xếp bằng trên bảo tọa chạm hoa, hai tay khoanh trước ngực, ánh mắt không vui nhìn hắn từ trên xuống dưới, như thể hắn đã làm chuyện gì có lỗi sau lưng y vậy.
Liễu Tuyền khom lưng đứng một bên, trên trán rịn ra vài giọt mồ hôi lạnh. Mãi đến khi thấy Tiết Thời Yển trở về, ông mới thở phào nhẹ nhõm. Ánh mắt ông lướt qua chén thuốc trên bàn, rồi cung kính nói: “Bệ hạ, Hoàng hậu nương nương đã tới một lúc lâu, đang đợi ngài đó ạ.”
Vừa thấy Liễu Tuyền ra hiệu, lại liên tưởng đến vẻ mặt khác thường của Tạ Hoan, Tiết Thời Yển liền hiểu ra ngay.
“Ừm.” Tiết Thời Yển vẻ mặt không đổi, một bên đi về phía Tạ Hoan, một bên phất tay ra lệnh: “Tất cả lui ra.”
“Vâng.”
Liễu Tuyền dẫn theo đám tiểu thái giám hầu hạ trong Ngự Thư Phòng quy củ lui ra ngoài. Chẳng mấy chốc, trong phòng chỉ còn lại Tạ Hoan và Tiết Thời Yển.
Thấy Tiết Thời Yển đến gần, Tạ Hoan đột ngột bật dậy, nhảy phóc lên người hắn, nắm lấy cổ áo hắn, nói: “Tiết Thời Yển, có phải ngươi có chuyện gì giấu ta không!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT