Đêm qua lúc Tạ Hoan và Tiết Thời Yển chạy đến, Cảnh Hữu Đế đang đập bàn nổi trận lôi đình, mọi người trong lều đều im lặng không dám lên tiếng.
May là tuy chuyện này giao cho Lễ Bộ quản lý, nhưng Sở Phong Lãng không có ở kinh thành, mà là do lính canh ở Tông Nhân Phủ trong kinh xảy ra vấn đề. Cuối cùng ông ta chỉ bị Cảnh Hữu Đế mắng một trận, phạt nửa năm bổng lộc.
Sau khi đuổi những người không liên quan ra khỏi lều, chỉ còn lại Tạ Hoan và Tiết Thời Yển.
Chuyện thích khách có thể liên quan đến Phế Thái tử, Tiết Thời Yển cũng đã hé lộ ít nhiều với Cảnh Hữu Đế. Vừa hay lại xảy ra vụ cháy ở Tông Nhân Phủ, Cảnh Hữu Đế không khỏi cho rằng vụ đi săn là do phe Phế Thái tử bày ra để đánh lạc hướng, kéo dài thời gian. Thực chất là để tìm cách cứu viện cho Phế Thái tử, muốn lấy lại sĩ khí.
“Yển Nhi, sau khi về kinh, con toàn quyền phụ trách việc bắt giữ Phế Thái tử.” Trong mắt Cảnh Hữu Đế lóe lên một tia khí lạnh, ngài phân phó: “Bất kể sống chết, chỉ cần bắt được người là được.”
“Sau khi việc thành, trẫm sẽ giao cả Hình Bộ và Lại Bộ cho con quản.” Nói đến đây, trong lời của Cảnh Hữu Đế mang theo một chút không cho phép xen vào: “Đừng có giận dỗi với trẫm nữa. Con đã lập gia đình, cuối năm sắp đến tuổi cập quan, nên hiểu thế nào là chừng mực.”
“Hạ gia quân trẫm cũng chưa từng trọng phạt, chẳng qua chỉ khiển trách Hạ Sơ Lãng đôi câu. Trẫm trong lòng trước sau vẫn nhớ đến công lao của Hạ gia. Ngươi là nhi tử mà trẫm coi trọng nhất, ngay cả Vương phi của ngươi phạm phải tội lớn tày trời trẫm cũng đã bỏ qua, đừng có được một tấc lại muốn tiến một thước.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play