“Dục Vương điện hạ,” Phó Doanh không vui nói: “Canh này ta đã cho người hầm từ đêm qua, hôm nay trời chưa sáng ta đã sớm mang tới cho ngài, vậy mà ngài đến nếm cũng không thèm, thật là quá đáng.”
Tiết Thời Yển nhìn thẳng phía trước, ra lệnh cho binh lính canh gác: “Đuổi người này ra ngoài, không được để những người không phận sự khác đến gần đây.”
“Vâng!”
Hai tên binh lính không chút thương hoa tiếc ngọc nào mà lôi Phó Doanh đi. Bát canh rơi xuống đất vỡ tan tành, nước canh gà đen sánh đặc đổ lênh láng trên mặt đất.
Lúc bị lôi ngang qua Tạ Hoan, Phó Doanh chỉ vào y, lớn tiếng nói: “Còn có tên này nữa, các ngươi mau lôi hắn ra ngoài đi.”
Hai tên binh lính thấy người đó là Tạ Hoan, tay vẫn nắm chặt Phó Doanh không buông, cung kính gọi: “Vương phi.”
Tạ Hoan sờ sờ mũi, trong ánh mắt như muốn giết người của Phó Doanh, y có chút lúng túng đáp: “Ừm, chào các ngươi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play