Trong Huyền Lan Cung.
Tạ Hoan và Hạ Sơ Lãng ăn xong điểm tâm thì mỗi người nằm ườn trên một chiếc ghế bành, trên bàn tay với bày một đĩa quả khô và một tách trà ngọt.
Hạ Sơ Lãng thoải mái híp mắt, vẻ mặt thỏa mãn oán giận: “Tạ Hoan, ta thấy học hành mệt quá nha, ta không muốn học nữa, phu tử còn phạt ta viết chữ, ta muốn về nhà.”
Tạ Hoan thầm nghĩ: Ngươi muốn về nhà, ta còn muốn về nhà hơn ấy chứ! Nhà ai mà bắt trẻ con ba giờ sáng đã phải dậy!
Thảo nào các hoàng tử ai cũng muốn tranh giành ngôi vị hoàng đế. Mỗi ngày ba giờ sáng đã phải dậy, năm giờ bắt đầu học, sáng thì đọc sách viết chữ, chiều thì luyện võ đánh quyền. Sáu tuổi đã phải sống như vậy liên tục mười mấy năm. Nếu không làm được hoàng đế thì thật có lỗi với những nỗ lực của bản thân.
"Vậy ngươi muốn làm gì?" Tạ Hoan quay đầu, nghiêm túc hỏi: “Ngươi có nghĩ ra cách nào để không phải làm bạn đọc, không phải học hành không?”
Nếu Hạ Sơ Lãng có ý kiến hay ho, y cũng tham khảo thử.
Hạ Sơ Lãng nhăn mặt, trầm tư một lát rồi nhìn Tạ Hoan, chắc chắn nói: “Ta về nhà xin mẹ ta. Hồi trước chỉ cần ta lăn lộn trên đất là mẹ ta hết cách ngay. Lần này về nhà ta cứ thấy mẹ là lăn ra ăn vạ, chắc chắn bà ấy đồng ý không cho ta làm bạn đọc nữa.”
Khóc lóc ăn vạ, với trẻ con mà nói là cách rất hiệu quả.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play