Hôm trước, Vương quản gia mang đến ngày lành do Lễ Bộ tuyển định, ngày cưới được ấn định vào mười tám tháng năm. Tuy vẫn còn một khoảng thời gian, nhưng Viên thị đã khua chiêng gõ mõ bắt đầu chuẩn bị.
Rõ ràng là một chuyện vui, nhưng không khí trong Tạ phủ lại ngưng trọng mấy ngày liền. Mãi cho đến khi Tạ Tô trở về, mọi thứ mới nhẹ nhõm đi rất nhiều.
Sau khi nói chuyện với Sở Phong Lãng, Tạ Hoan đã thức trắng cả đêm, ngồi ngay ngắn trong phòng suốt một đêm dài. Y nhìn ánh mặt trời từng chút một phá tan mây mù, tâm trạng cũng theo đó mà rộng mở hơn.
Không phải vì lời nói của Sở Phong Lãng có sức lay động lòng người, mà là vì Tạ Hoan đột nhiên nghĩ thông suốt. Sự thật đã không thể thay đổi, vậy cớ gì phải chìm đắm trong cảm xúc sầu khổ? Y vốn không phải là người đa sầu đa cảm.
Gả chồng thì gả chồng thôi.
Dù cho việc Tiết Thời Yển giao ra Lục Bộ có mục đích gì khác hay không, nhưng chung quy cũng là vì y mà mới vội vàng quyết định như vậy.
Còn về việc Tiết Thời Yển có phải cố ý nói ra cho y nghe, khiến y trong lòng áy náy hay không, Tạ Hoan quyết định sau này sẽ tìm hắn tính sổ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play