Thời gian thấm thoắt, chớp mắt đã đến ngày Tạ Tô xuất giá.
So với lúc Tạ Nhụy xuất giá, thanh thế của Sở gia lần này hiển nhiên lớn hơn rất nhiều. Cũng không biết có phải vì Sở Thái phó chỉ có một người cháu trai duy nhất hay không, mà đem tất cả yêu thương đều trút hết lên người Sở Phong Lãng.
Lụa đỏ trải dài mười dặm, kiệu hoa rước dâu là loại được chế tác bằng công nghệ điêu khắc gỗ dát vàng chu sa hiếm thấy. Kiệu hoa được tạo thành từ bảy tầng lầu các và năm tòa đình chính; thân kiệu điêu khắc đầy chim hỷ thước, tiên hạc, sống động như thật, tinh xảo vô cùng; bốn phía treo đầy vàng bạc châu báu, tua ngọc, rực rỡ chói mắt. Đội ngũ rước dâu càng lên đến hơn trăm người, thanh thế to lớn, khiến bá tánh kinh thành không ngừng ngoái nhìn.
Tạ Hoan xem đến líu cả lưỡi, trong phút chốc có chút hối hận vì mình đã không xin thêm chút đồ vật từ chỗ Tiết Thời Yển.
Thanh Sương tỷ ra tay hào phóng như vậy, khiến cho ngọc như ý, trâm vàng chạm rỗng hoa điểu và tám trăm lượng ngân phiếu của y tặng cho Tạ Tô có vẻ quá keo kiệt.
Tạ Như Liễm và Viên thị thấy Sở gia coi trọng Tạ Tô như vậy, mặt mày đều cười đến toe toét, chẳng hề có chút lưu luyến nào khi con trai nhà mình xuất giá, trông như thể chỉ hận không thể lập tức đưa Tạ Tô đến Sở phủ.
Trên đường cõng Tạ Tô lên kiệu hoa, y cảm thấy y phục trên vai mình sắp bị Tạ Tô níu rách, y không nhịn được nói: “Tam ca, huynh đừng nắm nữa. Lát nữa huynh ngồi kiệu hoa đi rồi, còn ta trở về mà trên vai thủng một lỗ lớn thì còn ra thể thống gì. Người khác lại bảo ta mặc đồ rách trong ngày huynh thành thân mất!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play