Bị phát hiện rồi.
Đáy lòng Tạ Hoan lạnh đi, theo phản xạ muốn lùi về sau để che đi chí đỏ của mình, nhưng thân thể vừa cử động được một nửa, y lại đột nhiên nghĩ đến tình cảnh hiện tại, không thích hợp để lộ phía trước.
Trong thế lưỡng nan, y chọn dùng tay phải che đi chí đỏ sau eo, nói dối một cách cực kỳ mất tự nhiên: “Tiết Thời Yển, ngươi hoa mắt rồi.”
Một lát sau, y lại chất vấn: “Không phải ta đã khóa cửa rồi sao, ngươi vào bằng cách nào?”
Tiết Thời Yển cứ thế đứng đó, thu hết mọi biểu cảm của y vào đáy mắt. Gương mặt ửng hồng vì tắm suối nước nóng đang dần trắng bệch với tốc độ mắt thường có thể thấy được, những giọt nước lưu luyến trên làn da trắng nõn như ngọc, đôi mắt mèo cũng vì hơi nước bốc lên mà trông ướt át đáng thương.
Dưới ánh đèn dầu mông lung, khuôn mặt nhỏ của Tạ Hoan càng thêm kiều diễm, đôi môi run rẩy lại khiến y trông có chút yếu đuối đáng thương.
Nếu là trước đây, Tiết Thời Yển trăm triệu lần cũng không nghĩ rằng hai chữ “yếu đuối” lại có thể liên quan đến y. Nhưng lúc này, hắn lại không tìm được từ nào thích hợp hơn để miêu tả y.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play