Khi Cảnh Hữu Đế dẫn theo Tiết Thời Yển và Sở Phong Lãng đến nơi, Tạ Hoan và Viên Khâu đang vùi đầu múa bút thành văn, đến nỗi tiếng đẩy cửa vang lên, hai người cũng không mấy để ý.
Mãi đến khi Uông Thời Phi dùng giọng the thé, nịnh nọt hô lên: “Bệ hạ, ngài đã tới,” hai người mới hoàn hồn, đồng thời quỳ xuống hành lễ với Cảnh Hữu Đế.
“Hai vị ái khanh miễn lễ.” Cảnh Hữu Đế tùy ý nói.
Tạ Hoan vén vạt áo đứng dậy, vừa ngẩng mắt lên đã thấy Tiết Thời Yển đang nhìn mình. Y có chút không tự nhiên, vội dời tầm mắt, cúi đầu đứng một bên, tỏ ra câu nệ.
Bước chân dài của Tiết Thời Yển hơi khựng lại, mày khẽ nhíu, chỉ cảm thấy bộ dạng này của Tạ Hoan quá mức xa cách.
Trong khoảng thời gian này, hắn vẫn luôn bận rộn thu thập chứng cứ phạm tội của phe Thái tử do Đàm Thái sư cầm đầu, gần nửa tháng chưa về phủ nên tự nhiên cũng không biết tại sao thái độ của Tạ Hoan lại thay đổi như vậy.
Nhưng hiện tại không phải lúc để hỏi chuyện. Cố nén sự bất an trong lòng, Tiết Thời Yển thu hồi ánh mắt, theo sự ra hiệu của Cảnh Hữu Đế mà đi về phía án bàn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play