Sau khi rời Cung thiếu nhi, A Lạc và người cha hiện tại của mình là Chung Đại Sơn lên xe buýt về làng. Trên đường đi, ông Chung mua hai chiếc bánh bao thịt lớn, một cái cất vào lòng, một cái đưa cho con gái.
A Lạc nhận lấy, bắt chước tính cách của nguyên chủ, bẻ đôi chiếc bánh, đưa một nửa cho ông và ngoan ngoãn nói: “Ba, ba ăn đi.”
“Ba không đói. Con ở Cung thiếu nhi cả buổi không ăn gì đúng không? Cô Vu nói rồi, phải bồi bổ thêm cho con. Luyện piano lâu rất tốn sức. Về nhà bảo mẹ làm món ngon cho con.”
A Lạc lắc đầu, kiên quyết đưa cho ông. Chung Đại Sơn mới chịu ăn. Trên xe còn có những người cùng làng, thấy vậy cười nói: “Bác Chung, con gái bác ngoan ngoãn, hiếu thảo quá.”
Ông Chung cười ha ha: “Không chỉ vậy đâu, con gái tôi đàn giỏi lắm, hôm nay còn được cô giáo khen nữa.”
Trên xe lập tức có người tiếp lời: “Lần trước con gái bác đi thi còn lên báo. Cả làng mình cũng nổi tiếng theo. Mọi người đều nghe nói làng mình có một thần đồng piano.”
Những người dân làng khác cũng không khỏi lộ vẻ ngưỡng mộ. Nhớ lại hai năm trước, khi Chung Đại Sơn muốn đưa con gái lên Cung thiếu nhi ở huyện học piano, không biết bao nhiêu người đã khuyên can ông, nói rằng con gái sớm muộn gì cũng đi lấy chồng, là "đồ bồi tiền", tốn chừng đó tiền để làm gì.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play