Lê Tiêu Tiêu cất bộ đàm, vẫy tay với A Hồng: “Đến ngay, cô ngủ trước đi.”
A Hồng nhìn cô một lúc, không lên tiếng nữa, mà ngồi xuống bên cạnh cửa đẩy của tầng hầm, lặng lẽ chờ Tiêu Tiêu.
Lê Tiêu Tiêu không để ý đến điều này, bộ đàm không phản hồi, cô không cam lòng, lại mở điện thoại, giờ trăng đỏ đã không còn, tín hiệu điện thoại đã khôi phục, đáng tiếc là nó cũng không có dấu hiệu đổ chuông.
Lê Tiêu Tiêu nghịch một lúc, nhét điện thoại lại vào túi đeo lưng, cắn ngón tay cái xoay một vòng, trong đầu không kìm được hiện lên hình ảnh anh Mặc đầy máu, cô nín thở, lấy điện thoại ra định gọi cho anh nhưng mới bấm một phím lại bực bội cất đi.
Lỡ như anh Mặc đang chiến đấu, cuộc gọi của cô sẽ khiến anh mất tập trung, hay là đợi thêm một chút.
Cô xoa xoa khuôn mặt lạnh ngắt, sắp đến tháng một rồi, đúng là lúc thời tiết lạnh nhất, mặt đất đóng một lớp sương trắng, cô quấn chặt chiếc áo bông to của mình, nhìn về phía con quái vật khổng lồ lần cuối, chuẩn bị theo A Hồng về tầng hầm thì điện thoại reo.
Cô lập tức nghe máy: “Anh Mặc!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT