“Lãng mạn ghê, còn nắm tay nhau đi dạo nữa chứ.”
Lê Tiêu Tiêu chưa từng yêu ai, nhưng sau mười năm thảm họa, quan niệm về nam nữ đã khác xưa, ngay cả những cô bé mười tuổi cũng không đỏ mặt vì những lời như vậy. Cô ném cho anh lính mặt non một quả táo để anh ta ngừng than thở: “Chờ tôi chút, xong ngay thôi.”
Cô cần cất đống thiết thụ vào thùng gỗ, để trống chỗ trong ba lô cho những thứ khác.
Trần Mặc xách một cái giỏ đựng các vật phẩm mà họ sẽ mang đi bán, cẩn thận khóa cửa lại.
Anh lính mặt non vừa nhai táo vừa thò đầu nhìn qua. Do anh ta đã quá quen với Lê Tiêu Tiêu và Trần Mặc nên không còn khách sáo nữa. Anh ta giúp họ chất bốn cái giỏ và xe đẩy lên xe tải: “Chà, đồ đa dạng phết, nhưng toàn là hàng bán chạy, chắc các người sẽ bán hết trong tối nay thôi.”
Trong những cái giỏ toàn là thức ăn và hạt giống, sao mà không được ưa chuộng cho được.
Lần này xe tải không đông người, ghế phụ chỉ có một lính tuần tra ngồi. Lê Tiêu Tiêu mở cửa sau ngồi vào: “Bạc hà và táo hôm nay tính sao?”
Anh lính mặt non đạp ga: “Dễ thôi, chạy một vòng về doanh trại tuần tra là xong. Chúng ta sẽ ghé qua phía tây đón một người nữa.”
Lê Tiêu Tiêu đoán rằng chắc đó là một chủ trang trại khác, nhưng không ngờ lại gặp kẻ mà cô chẳng ưa, tên đã từng định lừa cô lấy ớt nhiễm xạ cao đổi lấy cà chua không nhiễm xạ.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT