"Có gì đâu mà cảm ơn, các cô cũng vì mọi người nên mới đi canh gác mà" cô nhìn khuôn mặt mệt mỏi của hai người nói: “Nghỉ ngơi một chút đi.”
Bây giờ là rạng sáng, từ khi trăng đỏ xuất hiện đã mười ba, mười bốn tiếng, căng thẳng tinh thần lâu như vậy thì ai cũng mệt.
Bạch Mai còn muốn nói gì đó, bị A Hồng kéo lại: “Được rồi, chúng tôi không làm phiền cô nữa.”
Lê Tiêu Tiêu nhắm mắt lại, nghĩ đến con quái vật đá sập nhà cô chỉ bằng một cú đá, thậm chí nó còn không cố ý, cảm giác phi lý mà nó mang lại mới dữ dội làm sao.
Cô bực bội không ngủ được, mơ hồ có linh cảm cuối cùng con quái vật này sẽ đối đầu với anh Mặc, đặc biệt là khi bộ đàm lại vang lên, cảm giác này đã lên đến đỉnh điểm.
Lần này vẫn là giọng nói của nữ binh đó, giọng nói mạnh mẽ của cô ấy không có gì khác biệt so với trước đây, chỉ khàn hơn một chút: “Tiêu Tiêu, trăng đỏ qua rồi.”
Hả? Cô ngẩn ra một giây, mới hiểu ra đối phương đang nói gì, quả nhiên, quan sát thông qua ong ăn thịt thấy bên ngoài không còn đỏ rực nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT