Cô đi ra ngoài, đặt cửa về chỗ cũ, thấy anh Mặc đã khoét xong cửa chuồng thỏ, Lý Bác đi cho thỏ ăn, cũng coi như bỏ được một nỗi lo, sau đó lại nảy sinh thêm hai nỗi lo, chuồng gà và chuồng thỏ có dự trữ một ít lương thực, để khỏi phải luôn đi lấy ở kho rất phiền phức nhưng số lương thực này không đủ ăn ba ngày, sau khi ăn hết thì gà con sẽ không có gì ăn.
Không chỉ gia cầm, gia súc nuôi ở tầng hầm và tằm và sâu chín đốt cũng gặp vấn đề tương tự, hiện tại trong nhà chỉ có nguồn nước là đủ, hôm qua vừa tích trữ một đợt, đủ dùng trong một tháng không thành vấn đề.
Trăng đỏ không thể kéo dài lâu như vậy chứ?
Buổi tối, cô sắp xếp người canh gác để đối phó với những tình huống đột xuất, hai người một nhóm, mỗi nhóm canh nửa đêm rồi thay phiên nhau, vì là cô nói nên cô sẽ canh trước, đương nhiên là một nhóm với anh Mặc.
Lý Bác lẩm bẩm: “Có nước rồi, sắp có điện rồi, chúng ta có thể ăn gạo rồi, mọi thứ đều sẽ tốt lên nhưng lại gặp phải trăng đỏ vào lúc này, thật xui xẻo.”
Đây thực sự là tâm trạng chung của tất cả mọi người, họ không khỏi nghĩ rằng tại sao lại là lúc này, nếu không có hy vọng về tương lai tươi đẹp trong tầm tay thì sự chênh lệch này sẽ không khiến người ta khó chấp nhận đến như vậy.
Khi đèn trong phòng khách tắt, mọi thứ chìm vào bóng tối, Lê Tiêu Tiêu cũng hòa vào bóng tối, thậm chí không thể nhìn cảnh đêm dưới ánh trăng bên ngoài như trước đây, không nhìn thấy gì cả nhưng thính giác lại càng nhạy bén hơn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT