Lý Bác vừa lau mặt vừa đi xuống từ trên lầu, vết thương trên mặt anh ta đã đóng vảy, vết rách không lớn, rất nhỏ nhưng giống như một tấm mạng nhện phủ trên mặt anh ta, trông rất ghê rợn.
Cô không nhịn được mở miệng: “Anh có thể chạm vào nước rồi sao?”
"Không sao." Lý Bác đi về phía cửa sổ, định kéo ra xem tình hình bên ngoài.
Lúc này, loa ở cổng trang trại phát ra tiếng điện rè rè, Lê Tiêu Tiêu kéo người lại: “Đợi đã, nghe trước đã, màu sắc của ánh sáng này không đúng.”
Rèm cửa nhà họ có hai lớp, lớp ngoài là rèm cửa màu xanh lam bình thường, dày nhưng không cản sáng, bình thường ánh sáng bên ngoài chiếu vào sẽ thấu ra màu xanh lam, lớp trong là rèm cửa cản sáng dùng để che trăng đỏ.
Lý Bác được nhắc nhở mới cúi đầu nhìn xuống, chú ý thấy chỗ rèm cửa cản sáng không kéo kín để lộ một chút rèm cửa bình thường, màu sắc lộ ra ngoài lại có màu tím, hoàn toàn khác với bình thường, trong lòng anh ta khẽ chùng xuống, vội rụt tay lại.
Trong loa truyền ra giọng phát thanh viên, là giọng mà họ rất quen thuộc nhưng hôm nay không biết bị ảnh hưởng ở đâu, giọng phát thanh viên có chút khác biệt, trong hoàn cảnh như thế này, lại mang đến một chút kỳ lạ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT