Lúc này đương nhiên không có thời gian nói chuyện, tranh giành mạng sống với tử thần, cô tranh thủ nhìn thoáng qua mặt trăng, mặt trăng vốn trắng bệch lúc này đã ửng đỏ, rất nhạt, giống như bị nước pha loãng nhưng đã khiến người ta cảm thấy khó chịu, da hở trên tay cô toàn là cảm giác châm chích.
Nhưng vì có áo khoác của anh Mặc che chắn, mặt và cổ của cô không sao, cảm giác đau đớn này theo thời gian càng tăng thêm, điều này khiến cô rất lo lắng cho anh Mặc, anh đã đưa áo cho mình, không biết anh thế nào rồi.
Một nhóm người liều mạng chạy về phía nhà gỗ, người phía trước dắt gia súc, người phía sau đẩy bò, cừu và lợn, bên tai cô chỉ toàn là tiếng thở của chính mình, mắt chăm chú nhìn về phía nhà gỗ, nhìn nhà gỗ dần dần hiện ra sau cây thông, sắp rồi, sắp rồi, sắp đến nhà gỗ rồi.
Ngay khi họ sắp chạy ra khỏi khu rừng, cảm giác đau nhói đột nhiên tăng lên.
Lê Tiêu Tiêu lập tức nhận ra là trăng đỏ tăng lên, quả nhiên cô liếc mắt thấy mặt trăng không còn màu đỏ nhạt nữa, mà thấm máu trở nên đỏ tươi, không đợi cô nhìn kỹ, trên mặt đất đột nhiên nổi lên một trận gió lớn, cuốn họ lên, cô chỉ cảm thấy mất trọng lượng bay lên, đợi khi tiếp đất lại đã ở trong nhà gỗ.
Tiếp theo là tiếng đóng cửa và kéo rèm.
Vì không bị chiếu sáng nhiều nên cô là người hồi phục đầu tiên, những người khác vẫn đang chịu đựng đau đớn, cô nhận ra dưới ánh đèn da mặt Lý Bác đã nứt ra, máu không ngừng chảy, còn chị Tình ôm chân bị gãy, chú Lý nằm trên đất, tóc Bạch Mai không ngừng rụng, A Hồng đập đầu liên tục.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play