Sau khi mọi người ăn cơm xong, đầu tiên là Lý Bác và Như Như ra cửa đi dạo một vòng, tiếp theo là Bạch Mai và A Hồng cũng đi, Lê Tiêu Tiêu đang gọi điện thoại, thấy từng người một đi ra ngoài, cũng không nhịn được mà đi theo.
Cường Tử nghe thấy tiếng gió bên đầu dây của cô, liền cười nói: “Cô đang ở ngoài quốc lộ ngắm cột điện à.”
Lê Tiêu Tiêu rất kinh ngạc: “Sao anh lại biết?”
Cường Tử đắc ý nói: “Đương nhiên là do tôi hiểu biết rộng, trước đây khi kéo đến thôn ở phía bắc, nhà nào nhà nấy trong thôn đều nhìn như vậy, chỉ thiếu mỗi việc lấy ghế đẩu ra ngồi thành hàng, canh cho cột điện cao lên.”
Lê Tiêu Tiêu bị anh ta chọc cười, kể cho anh ta nghe hai chuyện bên này, Cường Tử đồng ý luôn, nhắc nhở: “Máy này dùng điện, bây giờ vẫn chưa dùng được.”
Cô nói: “Không sao, chẳng phải sắp có điện để dùng rồi sao.”
Cường Tử... Được rồi, đây cũng là một người nghiện cột điện nặng: “Được, mai gặp.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play