“Đã muộn thế này rồi mà anh vẫn chưa ngủ à?”
Lý Bác khóa cửa: “Các loại quả trong vườn trái cây sắp chín rồi, cha nói lúc chạng vạng nhìn thấy một bóng đen chạy qua khu rừng, tôi không yên tâm nên đi xem.”
“Bóng đen? Lớn cỡ nào?”
Đừng là khỉ nhé, thứ này phiền lắm, tay rất ngứa, thích giật chỗ này một cái, cào chỗ kia một cái, rất đáng ghét, lại còn kéo nhau đi thành đàn, chỉ cần xuất hiện một con là sẽ có cả một bầy, nếu trở thành hàng xóm thì sau này không yên ổn được, hơn nữa thứ này thích ăn trái cây nhất, còn lãng phí, một quả chỉ cắn một miếng, ngàn vạn lần đừng là khỉ.
Đừng là khỉ!
Lý Bác nhớ lại: “Nói là to bằng cái cặp sách, tốc độ quá nhanh, cha không nhìn thấy, vừa rồi tôi cầm đèn pin chiếu một vòng, không thấy có thứ gì.”
Trong lòng Lê Tiêu Tiêu khựng lại, kích thước này nghe rất giống khỉ, bây giờ trời đã tối, ngày mai vẫn nên để ong ăn thịt đi tìm, nếu có khỉ, bắt sớm rồi ném vào rừng sâu, không thể để chúng biết đến vườn trái cây nhà mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT