Xin lỗi Đại Hà, cô cũng không muốn mọi chuyện thành ra thế này, hãy tha thứ cho hành động vô tình của cô, tóm lại mọi chuyện đều là lỗi của con chó!
Bỏ qua những chuyện râu ria thì lần đi dạo phố này của Lê Tiêu Tiêu rất vui vẻ.
Khoảng thời gian trước đó cô khá căng thẳng, trạng thái của cả người cũng không tốt, khóe miệng nổi một mụn nước lớn, miệng đắng ngực tức, tối nay đi dạo một vòng, xem những thứ thú vị ăn những món ngon, cơn tức trong ngực cũng tan biến, áp lực tích tụ được giải tỏa, cổ họng cũng cảm thấy dễ chịu hơn nhiều.
Con người quả nhiên vẫn nên ra ngoài đi dạo.
Trên đường về, anh Mặc đạp xe ba bánh, cô ngồi trên mép xe bên trái, nhìn họ cán qua từng bóng cây, đột nhiên bật cười.
Trần Mặc: “Em cười cái gì?”
Lê Tiêu Tiêu giật mình, quay đầu nhìn anh Mặc, anh quả thực đang nhìn thẳng về phía trước không nhìn cô, liền cáo buộc anh: “Em không cười, sao lại nói em cười, anh nói oan cho em.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT