Trần Mặc khựng lại, Lê Tiêu Tiêu giành nói trước khi anh mở miệng: “Đừng xin lỗi, là em bảo anh nghĩ cách mà.”
Sau đó cô đợi mãi mà không thấy anh Mặc mở miệng, nghi ngờ anh bị làm sao, liền cảm thấy giữa mày bị thứ gì đó khô mềm chạm vào, cô đột ngột mở mắt ra, liền đối diện với cằm anh Mặc, anh vừa hôn em sao, cô muốn hỏi như vậy nhưng mắt đã bị bàn tay Trần Mặc che mất.
“Đừng nói, đừng nhìn.”
Giọng nói trầm ấm vang lên trên đỉnh đầu, Lê Tiêu Tiêu bĩu môi, nghĩ thầm anh thật bá đạo, không cho nhìn thì thôi, sao còn không cho nói nhưng cô vẫn chọn nghe theo, có lẽ là vì cảm giác ngón tay cái có vết chai lướt qua trán quá thoải mái, hoặc cũng có thể là nụ hôn trân trọng đó có tác dụng quá lớn, tóm lại là cô cũng đang tận hưởng khoảnh khắc này.
“Tiêu Tiêu.”
"Vâng?" Đây là giọng của cô sao, sao nghe như say rượu vậy.
Trần Mặc: “Nếu vẫn không thành công, anh không muốn em áy náy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play