Như Như liền cười hì hì.
Cô bé đang cười ngốc nghếch thì cha cô bé là Lý Bác đi tới, trên tay cầm cái lồng tre, bên trong cũng không biết là cái gì: “Con cười ngốc nghếch cái gì thế?”
Như Như lập tức không cười nữa, quay gáy về phía cha, không thèm để ý.
Lý Bác không để ý đến cô bé, mở nắp lồng tre, Lê Tiêu Tiêu thò đầu ra nhìn, phát hiện bên trong đựng đầy một lồng lươn.
Cô kinh ngạc nói: “Đại Bác, lươn này ở đâu ra thế?”
Lý Bác biết Tiêu Tiêu sẽ thích lươn này: “Tôi đi từ nông trại Trà Sơn về, thấy trên đường có người bắt lươn, nên tôi cũng đi qua bắt đấy."
Lê Tiêu Tiêu liếc nhìn ống quần xắn lên của Đại Bác, trên đó dính không ít bùn: “Anh mau đi rửa đi, bây giờ gió lớn, ướt sũng như vậy mà bị gió thổi vào, đến khi già rồi khớp xương sẽ hành hạ anh đấy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play