Cô đột nhiên mở to mắt, định nhắc nhở Bạch Mai cẩn thận nhưng nghĩ lại thì đối phương bị hen suyễn, nếu dọa người ta không thở được thì càng nguy hiểm hơn, hơn nữa nếu đây thực sự là rắn lá tre, thuộc loại rắn cực độc có tính công kích mạnh, nếu Bạch Mai nhảy ra kích thích rắn lá tre làm con rắn chủ động tấn công thì phải làm sao?
Lê Tiêu Tiêu liền liên lạc với ong ăn thịt, để chúng chế ngự con rắn này nhưng ong ăn thịt phân tán xung quanh, cần thời gian để đến đây, cô nín thở quan sát từng cử động của con rắn độc, đột nhiên một cái bóng lao ra từ bên hông, đè con rắn xuống đất, dùng móng vuốt ấn chặt lưỡi nó.
Là Hạo Hạo!
Cô gọi một tiếng, chạy đến bên Hạo Hạo, ôm cổ con chó lớn, xoa đầu nó, những lời khen ngợi tuôn ra khỏi miệng cô: “Ngầu quá, sao mà ngầu thế, giỏi quá!”
Theo từng tiếng khen ngợi mà Hạo Hạo ngẩng đầu cao hơn, như một vị tướng được trao huân chương, hai con chó của Hà Thiên học theo nó chăm chú nhìn cảnh này, đầu nhìn con rắn dưới đất.
Sư phụ Lý chạy ba bước thành hai bước, cẩn thận nhìn con rắn bị chó đè, thở phào nhẹ nhõm: “Là rắn lục, không có độc, không phải rắn lá tre.”
Ngụy Hồng đến chậm một bước, che mắt Bạch Mai, cẩn thận đưa người ra khỏi khu vực này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play