Ngụy Hồng vui vẻ nói: “Có thì tốt nhất.”
Lê Tiêu Tiêu lại hỏi: “Cô còn nhu cầu gì nữa không, cứ mạnh dạn nói, cô làm việc tiện, chúng tôi mới ăn ngon hơn, yên tâm hơn.”
Ngụy Hồng lại đưa ra một số công cụ cần thiết cho công việc, ví dụ như giẻ rửa bát nên thay rồi, muốn một cái chảo đáy phẳng, Lê Tiêu Tiêu mới phát hiện ra Ngụy Hồng thiếu rất nhiều thứ.
Quả nhiên vẫn cần đầu bếp chuyên nghiệp, nếu không thì ai ở đây biết phải tách riêng dao thái thịt và dao thái rau, nếu không sẽ gây ra hậu quả nghiêm trọng như vậy, đoán chừng từ lúc Ngụy Hồng mới đến đã muốn nói rồi, chỉ là tính nhút nhát không dám nói.
Lê Tiêu Tiêu động viên đối phương: “Sau này có gì muốn nói, cần gì cứ nói với tôi, không chỉ vì cô, mà còn có lợi cho mọi người.”
Ngụy Hồng gật đầu mạnh: “Tôi biết rồi.”
Cây dương cây liễu vẫn chưa được chuyển đến, tạm thời không thể trồng nấm thượng hoàng, cô định đi xem tình hình gà mẹ mới đẻ gần đây thế nào, vừa đẩy cửa ra đã thấy gà mẹ bị hói đầu, lộ ra phần thịt hồng hồng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play