Lê Tiêu Tiêu giả vờ thản nhiên đi tới, gà gô đã rất quen với việc cô đi lại trong đàn gà, chỉ tránh khi cô đi đến rất gần, đi qua con gà gô đó, con gà này tưởng mình đã an toàn, định nằm lại hố đất thì Lê Tiêu Tiêu túm lấy con gà, nhanh chóng dùng lau khô trói chân nó lại rồi ném sang một bên.
Lúc này đàn gà đã cảnh giác với cô, hơn nữa gà trống không dễ bắt như gà mái, linh hoạt hơn và hung dữ hơn, lúc này cần đến công cụ, cô lấy lưới bắt cá dài ra, dùng cái này để úp gà, úp một cái là trúng, ngay cả gà trống cũng không thoát khỏi tay cô.
Lê Tiêu Tiêu bắt gà có mục đích riêng, cô giữ lại con gà gô trống to nhất và hùng dũng nhất, bắt hai con gà kém hơn mang đi bán.
Lý Bát Quái nhìn ra nhưng cũng không nói gì, dù sao thì họ đã nói trước rồi.
Ba con gà này cân lên được tổng cộng mười bảy cân hai lạng, con gà mái nặng tới năm cân, hai con gà trống một con sáu cân một con sáu cân hai lạng, đều khá to,
Lê Tiêu Tiêu lấy một chiếc túi ni lông lớn, bỏ ba con gà vào trong, để đầu ra ngoài để chúng không bị ngạt chết, đưa cho Lý Bát Quái rồi thuận miệng hỏi: “Xách nổi không?”
Lý Bát Quái lớn tiếng: “Tất nhiên là xách nổi!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play