Lê Tiêu Tiêu dẫn anh Mặc đến thì nghe được tin tốt này từ chú Lý, chuyện trứng mà cô đau đầu nhất đã có chỗ giải quyết, không lo bị hỏng nữa, điều này khiến cô thở phào nhẹ nhõm, sau khi làm trang trại, cô ghét nhất là thức ăn bị hỏng, quá đáng tiếc.
“Lão Lý, làm sáo cần thời gian, ông ở đây chờ hay sau đó đến lấy?”
Nói mới nhớ, Lý Càn Khôn sao vậy, sao từ khi anh Mặc vào thì cứ nhìn chằm chằm vào người ta, vẻ mặt rất kinh ngạc, họ quen nhau sao?
Lý Bát Quái nói nhỏ hai câu bên tai chú, Lý Càn Khôn hoàn hồn: “Tôi tạm thời có việc, sau đó đến lấy vậy.”
Lê Tiêu Tiêu vốn tưởng ông ta sẽ nói chuyện với anh Mặc, dù sao nhìn biểu cảm của Lý Càn Khôn là biết vậy, kết quả là đến khi rời đi ông ta cũng không nói gì với anh Mặc, cô hài lòng gật đầu, cảm thấy người này đúng là rất hiểu chuyện, nhìn ra anh Mặc không muốn liên quan đến cuộc sống trước đây nữa.
Chuyện hôm nay hẳn là may mắn, tuy rằng xui xẻo bị một dị năng giả kỳ lạ quét trúng nhưng cuối cùng vẫn bán được trứng, còn bán thêm được một cây sáo.
Tính tổng thể thì cô vẫn lời.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play