Chết tiệt, nói như vậy, càng thêm ghen tị với Tiêu Tiêu rồi!
Lê Tiêu Tiêu nghe giọng điệu và hành động của Hà Thiên thì biết anh ta thèm con chó nhà mình, chỉ cần nhìn cái ánh mắt nhìn chằm chằm vào Hạo Hạo lúc này là biết ngay. Cô đột nhiên có chút tự hào muộn màng, có một con chó như Hạo Hạo thực sự rất oai phong?
Mặc dù trong chuyện này Đại Hoàng và Nhị Hắc cũng có công không nhỏ nhưng chúng đều do Hạo Hạo dẫn dắt mà.
Như Như đã hiểu ý của Hạo Hạo rồi, cô bé vẫn rất tinh ý, biết kéo Lê Tiêu Tiêu ra nói riêng với cô, không để Hà Thiên nghe thấy: “Chị ơi chị, Hạo Hạo nói nó đồng ý dạy nhưng tiền lương phải trả trực tiếp cho nó.”
Lê Tiêu Tiêu xoa đầu Như Như, nói với Hà Thiên ở bên cạnh: “Xin lỗi, trẻ con không hiểu chuyện, Hạo Hạo nói có thể dạy chúng.”
Hà Thiên không để ý, anh ta sao có thể so đo với một đứa trẻ: “Vậy thì tốt, vậy thì tốt, trả công thế nào?”
Như Như thầm làm động tác chữ V, biết ngay là chú Hà Thiên sẽ không so đo với cô bé mới làm thế, nếu không chẳng phải sẽ gây rắc rối cho chị sao.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT