Mọi người sẵn lòng đến giúp cô là do họ tốt bụng, người ta tốt bụng, cô cũng phải tốt bụng, con người tương tác với nhau, người ta không cảm nhận được lòng tốt của cô, tự nhiên sau này cũng sẽ không tốt bụng nữa.
Chị dâu Vương xua tay: “Này, chúng tôi đến giúp cũng không phải vì muốn cô cho đồ, cầm về cầm về.”
Con trai cô ấy nhìn quả bí ngô to kia luyến tiếc nhưng mẹ đã nói như vậy, nó cũng không mè nheo đòi quả bí ngô đó.
Lê Tiêu Tiêu liền nói: “Chị dâu Vương, không phải như vậy, mọi người có ý tốt đến giúp tôi, tôi lập tức nhận lấy, vậy nên chị cũng đừng từ chối ý tốt của tôi.”
Chị dâu Vương bị Lê Tiêu Tiêu thuyết phục, cô gái này ăn nói khéo thật, luôn khiến người ta không thể phản bác, cô ấy lại liếc nhìn con trai, hôm nay thằng nhóc mệt lắm rồi, tóc tai bù xù, thở hổn hển như chú chó lông xù, chắc là thực sự muốn ăn táo, dù đã cố kiềm chế nhưng mắt vẫn không tự chủ được nhìn vào túi.
Chị dâu Vương cuối cùng cũng thương con, ngại ngùng nhận lấy túi: “Vậy thì, cảm ơn.”
Lê Tiêu Tiêu cười lớn: “Cảm ơn gì chứ, chị dẫn con trai đến giúp, tôi cũng không nói cảm ơn mà, cầm lấy cầm lấy đừng khách sáo.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT