“Đến ăn chút dâu tây và bánh bao nào.”
Dâu tây không nhiều nên mỗi người chỉ được chia hai quả. Nhưng khi đang khát khô vì làm việc, được ăn dâu tây thì không gì sánh bằng. Bọn họ cảm thấy nhiệt lượng trong cơ thể như bị cuốn theo vị ngọt thanh của nước dâu tây mà chảy đi hết. Vị ngon đến mức những người đàn ông ấy phải nheo mắt tận hưởng. Mọi khi bọn họ ăn uống rất nhanh, nhưng lúc này ai cũng nâng niu từng chút, cẩn thận nhấm nháp dâu tây, giống như ăn thức ăn của mèo, dù chỉ bằng nửa ngón tay thôi nhưng họ mất cả vài phút để ăn hết.
Lê Tiêu Tiêu đã tính toán đủ số lượng, vì vậy khi nhóm Cường Tử trở về bọn họ cũng có phần dâu tây, không lo bị thiếu.
Mọi người đều ăn rất vui vẻ. Cường Tử cảm thán: “Chưa được ăn dứa của nông trại Tiêu Mặc thì đã được ăn dâu tây rồi.”
Lê Tiêu Tiêu: “Sao vậy, dâu tây không ngon à?”
Những người khác lập tức trêu chọc: “Đúng vậy, nếu cậu không thấy ngon thì đừng ăn, để đó cho tôi, tôi thích ăn lắm!”
“Cậu đừng đưa cho anh ta, đưa cho tôi đi. Chẳng lẽ tôi không phải là người cậu yêu thích nhất sao?”
Cường Tử đẩy mấy cái mặt đang thò vào trước mặt mình ra và vội vàng ăn hết dâu tây. Ban đầu anh ta định từ từ thưởng thức, “Không phải, không có, ai nói dâu tây không ngon chứ. Cút đi, đừng lợi dụng cơ hội này mà quấy phá.”
Mọi người cười đùa vui vẻ, nhấm nháp bánh bao khoai lang, uống nước trong lành, tâm trạng càng thêm thoải mái. Ăn xong bọn họ lại hăng hái tiếp tục làm việc. Chỉ trong một đêm, bọn họ đã đào xong hầm trú hai tầng và dựng xong tường cũng như mái nhà.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play