Chỉ trong vài giờ ngắn ngủi mà như kéo dài hơn cả một tuần trước, ném một mảnh lá rau xuống đất có khi cũng nướng chín được luôn.
"Anh Mặc," cô yếu ớt cất tiếng, “Em cảm giác mình sắp chết rồi.”
Trần Mặc nhìn lướt qua trán cô: “Không đâu, em vẫn đang đổ mồ hôi mà.”
Hệ thống tiết mồ hôi vẫn hoạt động, điều đó có nghĩa là cơ thể vẫn khỏe mạnh.
Lê Tiêu Tiêu thở dài: “Nếu thêm một ngày nữa, em không chắc mình có còn đổ mồ hôi được không.”
Hầm trú ít nhất phải đào hai tầng, thời gian không ngắn, nghĩ đến việc còn phải chịu đựng cái nóng này vài ngày nữa, cô chỉ thấy trước mắt tối sầm. Chỉ có ăn mới có thể xoa dịu sự khó chịu trong lòng.
Cô lấy ra một nắm dâu tây từ trong ba lô, chia sẻ cùng Trần Mặc.
Những trái dâu tây chín đỏ mọng, vừa lấy ra, không khí lập tức tràn ngập mùi ngọt ngào đặc trưng của dâu tây. Cắn vào miệng, hương vị ngọt mát làm dịu cổ họng đang khô rát, cô ăn liền mấy trái, ngẩng đầu để tránh nước dâu rơi xuống.
“Ước gì có đá lạnh để ướp mát nhỉ.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play