Làm việc là tốt, chịu khó làm việc, cuộc sống sẽ có hy vọng.
Vì vậy, cô nói: “Chị dâu Vương, bên kia thác nước có rất nhiều cây bị gió quật đổ, tạm thời chưa có ai phát hiện ra nhưng lúc tôi khiêng cây thì không ít người nhìn thấy.”
Phía trước thác nước không có núi cũng không có cây khác che chắn, đối mặt trực diện với sức gió của bão nên cây ở đó bị đổ nhiều nhất, cho dù không đổ thì cành nhánh cũng rụng không ít.
Chị dâu Vương vốn còn muốn trò chuyện thêm vài câu với Lê Tiêu Tiêu, nghe vậy thì nói lời cảm ơn rồi vội vàng gọi các con về nhà, chuẩn bị nhân cơ hội này nhặt thêm củi, bình thường muốn dùng thì phải tự đi chặt, đâu có nhặt được dễ dàng như vậy, đi muộn thì sẽ bị người khác nhặt hết mất.
Lê Tiêu Tiêu nhìn theo bóng lưng vội vã rời đi của chị dâu Vương, cảm thấy như vậy vẫn thuận mắt nhất.
Cô trở về trang trại, không ngờ một lúc sau đã nghe thấy tiếng gọi của chị dâu Vương, ra ngoài nhìn thì không thấy người nhưng lại thấy hai quả lê xanh ở cổng trang trại.
“Còn khách sáo nữa.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play