Lê Tiêu Tiêu sợ hãi nói: “Lần này nhờ có các anh.”
Hai anh lính nhìn nhau, trong đó anh lính da đen hơn nói: “Thật ra cũng không có gì, cho dù không bắn súng, các cô cũng có thể giết chết con đại bàng biến dị này.”
Anh ta thấy Lê Tiêu Tiêu ngơ ngác, cẩn thận nắm lấy mỏ đại bàng nâng đầu nó lên.
Lê Tiêu Tiêu liền nhìn thấy trên đó có một lỗ máu lớn, xuyên qua mắt đại bàng, anh lính chỉ vào lỗ máu này và nói: “Thực ra đây là hai vết thương, vết thương ở mắt là do anh Trần đánh, vết thương gần mỏ là do tôi đánh.”
Anh ta nói có chút ngượng ngùng, anh ta có ống ngắm, bắn còn chưa chuẩn bằng anh Trần kia, thật sự hổ thẹn với những buổi huấn luyện trước đây.
Hóa ra tiếng xé gió cô nghe thấy trước đó là do anh Mặc dùng ná bắn: “Không, anh cũng rất lợi hại, con đại bàng biến dị này có tốc độ nhanh như vậy, mà anh còn có thể bắn trúng nó, hơn nữa còn bắn trúng chỗ hiểm thì đã rất lợi hại rồi.”
Anh lính nhỏ được cô thẳng thắn khen ngợi thì càng thêm ngượng ngùng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT