Cô hỏi: “Đội tuần tra của các anh vẫn tuần tra vào ban ngày à?”

Anh lính mặt non suy nghĩ một chút rồi nói thật với cô: “Dạo này cấp trên đang sắp xếp lịch trình mới, vì thành phố bên cạnh đã có vài người chết vì sốc nhiệt.”

Điều này có nghĩa là đội tuần tra của anh ta cũng định chuyển sang hoạt động về đêm. Xem ra việc buôn bán bạc hà vẫn tiếp tục được.

Lê Tiêu Tiêu hỏi về việc cắt lông thỏ và nhận được câu trả lời là có thể. Cô nhìn lên bầu trời, mặt trời tỏa sáng chói lóa như ngọn đèn hàn điện, quá mức chói mắt. “Anh có tấm màng nhựa nào không? Tôi muốn làm một cái mái che nắng cho ruộng.”

Nắng quá gắt, ngay cả những cây cao hàng chục mét với rễ khỏe còn bị héo úa, nói gì đến cây trồng trong ruộng. Cô thậm chí không dám tưới nước vì sợ nhiệt độ quá cao sẽ làm cháy rễ. Nếu cứ tiếp tục thế này thì chắc chắn sẽ xảy ra chuyện.

Anh lính mặt non nhìn qua ruộng của Lê Tiêu Tiêu. Những cây trồng hôm qua còn xanh tốt, đứng thẳng vươn cao, hôm nay đã héo rũ. Anh ta cũng thấy xót ruột: “Có, lát nữa sẽ đưa đến cùng với mấy người đào hầm. Hôm nay sẽ không giao phiến đá xanh.”

Lê Tiêu Tiêu phấn chấn, lập tức bắt tay vào làm việc. Mái che nắng, mái che nắng. Nhưng chỉ có mái che thì chưa đủ, cần phải dựng khung nữa, dùng tre là phù hợp nhất.

Cô đội nón cói, chuẩn bị tâm lý. Nhưng vừa bước ra khỏi bóng cây, ánh nắng táp vào da thịt khiến cô muốn thét lên. Cô có cảm giác mình như một bóng ma đang tan chảy dưới ánh mặt trời nóng bỏng.

“Cứu mạng, sao mà nóng thế này chứ?”

Nhưng càng chần chừ thì nhiệt độ chỉ càng tăng, tốt hơn hết là nhanh chóng hoàn thành công việc.

Trần Mặc phụ trách chuốt nhọn tre, còn Lê Tiêu Tiêu thì đem những cây tre đã được chuốt cắm vào khoảng trống giữa các thửa ruộng. Gần hai trăm thửa ruộng, chỉ là công việc nền tảng, cộng với việc cả hai người đều làm việc hiệu quả, họ chỉ mất nửa tiếng để hoàn thành.

Trần Mặc nhìn Tiêu Tiêu với áo ướt mồ hôi dính chặt vào lưng, hai má đỏ bừng, vô thức nhíu mày: “Em đi nghỉ đi.”

Cô lau mồ hôi trên mặt: “Không sao, làm xong chuồng thỏ đã.”

Trần Mặc không nói thêm gì nữa, đi thẳng vào chuồng thỏ, anh muốn cạo lông cho thỏ để hoàn thành sớm và nghỉ ngơi sớm.

Tiêu Tiêu theo sau, thay nước cho máng ăn, thay cỏ mới cho thỏ, thu gom lông thỏ vừa cạo vào ba lô. Lông này giữ ấm rất tốt, dù không đủ để may áo nhưng làm cái chụp tai bằng lông thỏ cũng không tồi.

Làm xong việc ở chuồng thỏ, cô vội vã chạy ra đồng, thu hoạch những cây đã chín. Những quả dâu tây đỏ mọng ẩn trong lá xanh, hái một lần mà chưa héo, có vẻ như là loại cây có thể cho quả nhiều lần. Còn ớt thì sau khi thu hoạch lần thứ ba đã khô héo, có lẽ chỉ thu được ba lần.

Cải bắp lại chín, rất hay rụng hạt, mỗi lần thu hoạch lại được một nắm hạt giống, nhiều đến mức không kịp trồng, lấp đầy cả thùng gỗ. Hiện giờ có ba thùng gỗ trên đồng, tất cả đều chất đầy những thứ linh tinh, cô định sẽ dọn dẹp vào một dịp nào đó rồi đem ra chợ bán hết.

Hành dường như sắp chín, cà rốt cuối cùng cũng trưởng thành, thật là đáng mừng…

Cô nhìn một lượt, nhiệt độ cao khiến đất đã khô cứng từ lâu, trong tất cả các loại cây thì ngô phát triển tốt nhất, cô dự định tiếp tục trồng ngô. Bạc hà sau nhiều ngày thu hoạch dường như đã đến giai đoạn trưởng thành, lần trước sau khi Trần Mặc hái lá thì nó khô héo, cần trồng lại từ đầu.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play