Những người mà doanh trại tuần tra cử đến chuyên thu gom vỏ cây, toàn bộ quá trình đều rất cẩn thận, từng bước đều làm rất thận trọng, cố gắng không làm tổn thương đến thân cây.
Lê Tiêu Tiêu thấy lạ nên hỏi một câu, sau đó mới biết vỏ cây cọ còn có thể làm thuốc cầm máu, đồng thời có tác dụng chữa tiêu chảy.
Sau khi biết, cô lập tức coi trọng cây cọ, có thể cầm máu là thứ tốt, nghĩ đến lúc trước cô dùng vỏ cây cọ làm cỏ khô, cô lập tức bắt đầu thấy đau lòng, dự tính sẽ chỉnh đốn lại những cây cọ dại kia, biến chúng thành đất trồng cọ chuyên dụng, đợi đến khi vỏ cây mọc lại, cô sẽ lột ra làm thuốc để cất giữ.
Như vậy, sau này nếu ai đó bị thương ngoài ý muốn, sẽ không cần lo lắng vấn đề cầm máu.
Lê Tiêu Tiêu vẫn oán trách hệ thống đã cho ra đời cánh đồng không thể trồng cây, nếu không thì cô không cần phải vất vả để trồng rừng cây kinh tế như vậy, cây chanh trồng từ đầu đến giờ vẫn chỉ kết được một quả, nhỏ đến đáng thương, chỉ to bằng quả quất, không biết trước khi vào đông có chín được không.
Dù sao thì thời tiết ở đây thay đổi rất lớn, hôm trước còn rất nóng, hôm sau nhiệt độ đã giảm mạnh, phải mặc áo len, trước kia trường cô còn nói đùa, thành phố W chỉ có mùa hè và mùa đông.
Sau khi trời lạnh, quả chanh nhỏ bị gió lạnh thổi rụng, ước chừng là không thể lớn được, giờ đã là tháng Mười, tính thời gian cũng sắp bắt đầu lạnh rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT