Sự mong đợi của Lê Tiêu Tiêu đông cứng trên mặt.
Màu sắc này là sao hả?!
Trần Mặc tiến lên xem, vốn dĩ vỏ bánh làm bằng rau phải có màu xanh tươi, quả nhiên vẫn bị ảnh hưởng bởi màu của bột khoai lang.
Lê Tiêu Tiêu thấy anh Mặc im lặng không nói, tưởng anh buồn vì bánh mình làm ra không ai ăn, sao có thể để anh Mặc buồn được, cô không chút do dự đứng ra: “Không sao đâu anh Mặc, nhìn bánh này là thấy ngon rồi, không tin em để Đại Bác ăn cho anh xem.”
Lý Bác vẫn đang cười: “Đúng vậy, không ăn thì để Đại… cái gì cơ?”
Như Như nhanh chóng tiếp lời: “Đúng đúng đúng, anh thích ăn bánh nhất, để anh ăn.”
Lông mày của sư phụ Lý cũng giãn ra, dù là Như Như ăn hay Tiêu Tiêu ăn thì ông ấy đều không yên tâm, để Đại Bác ăn là tốt nhất, dù sao da dày thịt chắc lại không ăn chết được: “Tôi nhớ là vậy, hồi nhỏ không cho nó ăn, nó còn giận dỗi tôi, Đại Bác à, đừng nói là cha không thương con, hôm nay để con ăn trước.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play