Lê Tiêu Tiêu chỉ cảm thấy tiếng xích sắt va vào nhau bên tai còn chưa tan thì cầu phao đã được mọi người dựng lên, thậm chí đã kéo cả dây thừng làm lan can, mà tiến độ đục vách đá cũng rất nhanh, người đã chui vào được nửa người, nghĩ rằng không bao lâu nữa, vách đá sẽ bị đục thủng hoàn toàn, nước tượng trưng cho sự sống sẽ chảy ra từ đó.
Dù cô có nhìn bao nhiêu lần thì mỗi lần đối mặt với doanh trại tuần tra đang hoạt động hết công suất, cô đều cảm thấy chấn động vì hiệu suất của họ.
Thường Nguyệt Nga và những người khác đến đây, tự giác làm công tác cảnh giới bảo vệ đồng đội, Cường Tử đi ngang qua đến chỗ cô nhắc nhở: “Chuẩn bị đi, sắp đục thủng rồi.”
Lê Tiêu Tiêu mở to mắt, chỉ nghe thấy một tiếng bụp, sau đó từng giọt nước nhỏ ra từ vách đá, làm ướt mặt đất bên dưới, những người lính phụ trách đục đẽo dừng lại, sau đó vung búa hăng hái hơn, ngày càng nhiều nước chảy ra, tụ lại thành một dòng nước nhỏ, cuốn theo bụi đất chảy vào lòng suối.
Đổ vào vũng nước vẫn còn đọng lại, từ từ tụ lại, tích tiểu thành đại.
Những con cá tôm trong vũng nước bị dồn đến đường cùng như gặp mưa rào sau hạn hán, phấn khích nhảy lên, đâylà lần đầu tiên Lê Tiêu Tiêu nghe thấy tiếng cá kêu, tiếng kêu rất bén và nhỏ, vô số tiếng kêu tụ lại với nhau, biến thành bài ca tán dương, ngay cả cô là loài khác cũng nghe rõ mồn một niềm vui trong đó.
Nước vẫn chảy ra, theo lỗ hổng bị đục thủng, những tấm ván của cầu phao bắt đầu nổi lên, dây xích sắt phát ra tiếng va chạm nhẹ, nước ngày càng nhiều, phủ kín lòng suối lộ ra, những con cá bị mắc kẹt trong vũng nước vẫy mạnh vây đuôi, bơi ra khỏi vũng nước vừa bảo vệ vừa giam cầm nó, vui vẻ nhảy trong nước, bơi quá vui còn đâm vào mắt cá chân cô.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play