Đợi đến khi Trần Mặc đi đến gần, cô liền chạy nhanh tới: “Anh Mặc.”
Trần Mặc nhìn cô một cái, khóe miệng nở nụ cười: “Vui lắm à?”
Lúc đầu Lê Tiêu Tiêu còn hỏi anh Mặc làm cách nào phát hiện ra tâm trạng của cô, hỏi nhiều lần, cô cũng lười hỏi luôn: “Ừ! Có cách giải quyết hạn hán rồi!”
Cô không truy hỏi Trần Mặc, liền nói cho anh biết ý tưởng của mình, sau đó mắt sáng lấp lánh nhìn chằm chằm đối phương, vẻ mặt mong được khen ngợi.
Trần Mặc rất hiểu ý: “Rất thông minh.”
Người khác khen ngợi cô có khi cô còn không vui nhưng anh Mặc chỉ nói ba chữ đơn giản, cô lại rất thích, có lẽ là vì anh quá ít nói, cho nên lời nói ra mới đặc biệt chân thành?
Cô phàn nàn: “Không biết doanh trại tuần tra bên kia còn phải thương lượng bao lâu nữa, em muốn dù có phải thức đêm, thì hôm nay cũng phải làm xong chuyện này.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT