Tô Tình bị chọc cười: “Lau nước miếng đi, sắp nhỏ xuống rồi, chỉ là xe tăng thôi mà, máy bay không người lái và nhóm tác chiến tàu sân bay mới nhất của chúng ta vẫn chưa lên sàn đâu.”
Không biết Lý Bác có tâm trạng thế nào, dù sao thì Lê Tiêu Tiêu nghe chị Tình nói vậy thì máu huyết sôi trào, sự hùng mạnh của đất nước khiến cô tràn đầy tự tin, sinh vật biến dị có nhiều đến đâu thì cũng không sao, họ chắc chắn sẽ xây dựng lại được quê hương của mình!
Lê Tiêu Tiêu chú ý thấy môi Lý Bác bị nứt nẻ, chị Tình cũng đổ một thân mồ hôi, liền gọi họ về nhà: “Đi nào, đi ăn dưa hấu thôi.”
Cô bổ quả dưa hấu đã ngâm từ sáng, ba người ngồi quây quần trong bếp ăn dưa hấu đá, vì cửa trước cửa sau đều không đóng, gió thổi xuyên qua, phả vào người họ rất thoải mái.
Đến lúc này, đầu óc đang nóng lên của Lê Tiêu Tiêu mới bình tĩnh lại, cô lấy điện thoại ra gọi cho Cường Tử.
Chiếc điện thoại này được coi là điện thoại thế hệ thứ hai, thế hệ trước là điện thoại di động quá cồng kềnh, chỉ có thể dùng để liên lạc khẩn cấp, bây giờ Tinh phủ phát triển và đổi mới, điện thoại thế hệ thứ hai đã ra đời, cách đây không lâu Cường Tử mới đưa cho cô, kích thước chỉ bằng một nửa trước đây, vừa mỏng vừa nhẹ, để trong túi quần rất tiện lợi, cũng không cản trở cô khi làm việc.
Lê Tiêu Tiêu kể chuyện sương mù cho Cường Tử nghe, nghĩ đến cuộc điện thoại trước đó của Cường Tử: “Cây thực vật biến dị hoa xanh đó đã bị giết chết chưa?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play